Khi nhắc đến những đặc sản của vùng núi Lục Ngạn thì không thể nhắc đến sản phẩm Mỳ chũ.
Cội nguồn của những thành phẩm đặc sản đó chính là từ nguyên liệu gạo bao thai của vùng Lục Ngạn, nguồn nước trong lành của vùng quê bên bờ sông Lục, cùng với đó là sự cần cù sáng tạo của những người thợ với phương pháp quy trình làm nghề truyền thống trong suốt 60 năm qua. Để có những sợi mỳ mỏng manh và dẻo dai như lá lúa người thợ phải đổ nhiều mồ hôi công sức.
Gạo đem về đãi, vo sạch, cho vào lu (một loại dụng cụ làm bằng đất nung) ngâm chừng 6_8 tiếng. Tiếp đó gạo được xay ra thành bột bằng cối đá xanh để có được thứ bột dẻo, sánh. Bốt đấy được lọc nhiều lần rồi ủ qua 1 đêm. Từ tờ mờ sáng người nghệ nhân đã phải dậy sớm dêm bột ra tráng thành bánh để kịp phơi cho được nắng. Một mẻ bánh thường có ít nhất 3 người làm mỗi người thạo một khâu riêng, người tráng lo cho bánh chín đúng độ, người cắt bánh lo cho cắt sao cho đều, người đem phơi, đem ủ và thái thành những sợi đều đặn..Ngay cả việc cuộn và bó sao cho các sợi mỳ đều sóng mượt và có hoa văn đẹp như búi tóc của người thiếu nữ cũng là cả một nghệ thuật mà không phải người làm mỳ nào cũng làm được.
Như vậy từ các nguyện liệu người thợ đã thực hiện rất nhiều quy trình trong thời gian 36 tiếng đồng hồ để cho ra đời những sợi mỳ đặc sản dẻo dai.